Thứ Sáu, 21 tháng 5, 2010

CHIỀU XƯA

CHIỀU XƯA



Anh vẫn đứng bên đường chiều ngóng đợi
Bóng em về chân sáo bước reo vui
Khung trời xưa vẫn xanh tình kỷ niệm
Em về đâu để năm tháng ngậm ngùi

Con đường tình hàng cây sao cao vút
Mùa thu vàng chiều gió lộng xôn xao
Lá sao bay trong chập chùng hư ảo
Em thật xa xa mãi tự hôm nào

Có bao giờ em về thăm trường cũ
Lặng nhìn màu mây trắng vẫn còn bay
Cơn gió nào trôi qua khung cửa lớp
Kỷ niệm xưa ray rứt mãi những ngày

1 nhận xét:

  1. TÓC EM CÀI HOA VÀNG

    Trên tóc em đóa hoa vàng rực rỡ

    Cánh mong manh như dáng của em yêu
    Anh bước theo huyền ảo bóng diễm kiều
    Làm giọt nắng thắm hồng đôi má nhỏ

    Cho anh yêu buổi ban mai vừa tỏ
    Rực màu vàng soi rõ cả lòng anh
    Yêu ngất ngây tình trãi cả Trời xanh
    Để em co’ hồn anh trong khóe mắt

    Vùng tóc em không trâm cài lược giắt
    Chỉ hoa vàng em tô điểm tóc mây
    Để anh yêu mãi mãi nét thơ ngây
    Em, hoa nhỏ, rực đầy tim anh đó

    Cho anh yêu cả vầng mây, ngọn gió
    Che mát em, gió thoảng tóc vờn vai
    Để anh được nhìn những sợi tóc mai
    Nhưng không hát bài tình ca ly biệt (*)

    Cho anh yêu từng cành non, lá biếc
    Có tay em chạm ngắt vội cánh hoa
    Cho anh yêu vạn vật dẫu bao la
    Bởi vũ trụ có em là tất cả ....

    (*)"Tóc mai sợi vắn sợi dài
    Lấy nhau chẳng đặng thương hoài nghìn năm..."

    Thu Liễu .

    Mưa, Biển và Nhỏ

    Biển hôm nay đẹp lạ lùng anh ạ
    Cơn mưa phùn rỉ rả tự đêm qua
    Gió thổi run từng ngọn cỏ sau nhà
    Đám hoa vàng cũng ngả nghiêng vì bão

    Sương giăng kín phủ che mờ hải đảo
    Trắng một màu mộng ảo tựa thiên thai
    Sóng vỗ bờ xô trải bãi cát dài
    Đám rong rêu mệt nhoài phơi thân lạnh

    Loài chim biển vẫn từng bầy xoãi cánh
    Bay về đâu cho cành nhỏ đơn côi
    Lá rũ buồn rơi theo nước cuốn trôi
    Chảy ra biển mang nỗi sầu ly biệt

    Bóng bóng mưa vỡ oà trong tưởng tiếc
    Mất hình hài như đã biết tự lâu
    Một bóng tan, bóng khác nổi theo sau
    Đời người vốn đâu khác gì anh nhỉ ...

    Nhỏ ước gì có anh ngồi thủ thỉ
    Chuyện bóng mưa, biển cả với trăng sao
    Thật nhỏ nhoi niềm mơ ước ngọt ngào
    Sẽ hình thành hay luôn là mộng tưởng

    Mưa đã tạnh chiều vẫn mang âm hưởng
    Tí tách buồn nghe văng vẳng đâu đây
    Trong khoảnh khắc, ơi nỗi nhớ đong đầy
    Cho tim buốt, hồn chơi vơi cô quạnh ....

    Thu Liễu

    Cõi Riêng


    Trong giây lát tôi xin dừng chân nghỉ
    Bỏ cuộc hành trình đơn độc riêng tôi
    Tìm hạnh phúc bình yên thật nhỏ nhoi
    Của tận cùng tâm hồn qua nỗi nhớ

    Có niềm riêng trung thành như tôi tớ
    Dai dẳng hoài trong trí tưởng không xa
    Những niềm riêng, tôi muốn "chúng" nhạt nhòa
    Đừng xoáy động, đừng làm tôi khắc khoải

    Lặng lẽ niềm riêng, một đời uể oải
    Bất chợt về hay chưa bỏ ra đi
    Tôi chỉ muốn tìm một chút "xuân thì"
    Bỏ tất cả để vui như nít trẻ

    Tôi vẫn gậm nhấm nỗi buồn cô lẻ
    Định mệnh hằn vết sẹo đơn côi
    Theo tôi mãi như những cuộc chia phôi
    Người ở lại độc hành, mình tôi đó ...

    Ơi, tất cả rồi cũng như cơn gió
    Muộn phiền, vui rồi đây sẽ buông xuôi
    Có tiếc nuối, có yêu dấu ngậm ngùi
    Tôi từ bỏ, đồng hành cùng cát bụi ...

    Thu Liễu

    VẪN CÓ ANH

    Anh vẫn bên em giữa cuộc đời
    Dẫu là sương khói kỷ niệm thôi
    Hãy làm trăng sáng soi song cửa
    Soi tận lòng em xoá đơn côi

    Hãy ở bên em những chiều vàng
    Chơ vơ nhìn lá rụng mùa sang
    Anh có thấy hồn em héo úa
    Thổn thức tìm anh nối cung đàn

    Anh hãy bên em hóa nụ cười
    Nổi buồn dịu vợi mắt trong vui
    Cho em vững chải bàn chân bước
    Ngẩng mặt ngang vai với mọi người

    Anh vẫn bên em mỗi sa’ng, chiều
    Đường đời muôn ngả nỗi cô liêu
    Trong tim sưởi â’m từng đêm gia’
    Giữ mãi trong em một tình yêu

    Em sẽ có anh cuối đoạn đường
    Vòng tay chờ đón với yêu thương
    Ta lại cùng nhau về lối cũ
    Muôn thuở bên anh, thôi vấn vương

    THU LIỄU

    Trả lờiXóa