Thứ Tư, 21 tháng 7, 2010

Nhớ em nhiều"serenade"Dạ Khúc

Nhớ em nhiều"serenade"Dạ Khúc

http://hoahodiep.com/editor/assets/dongsong_757.jpg
Sao em cứ tránh anh hoài vậy
Điện thoại không nhấc nhắn không thưa
Biết nói thế nào cho em hiểu
Với anh tinh yêu là sự thật
Yêu em và anh nhớ rất nhiều

Ánh ơi sao tránh anh hoài vậy
Em có biết rằng anh nhớ em không
Cô đơn một bóng nhạt nhoà tương tư
Đêm dài nhìn chiếc lá rơi
Phôi pha nghiệt ngã u sầu con tim
Trăm năm tình vẫn thiết tha
Dù cho cách trở vẫn về bên em
https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh5iUMtKbdiG6cZpjerhNiQ5tVdMbaDcFaY-fw4tP_PQhCZ1NwokKJUtrppmC9JuHJhIym1CixeANUBUcsc4iEY8h9KMIFnw_EJ-oZuBs3mciNNTMZebm9Z7GogPSmIDeC-oVrgiS0FmdU4/s400/Because+I+love+you+1.gif
Biết em nơi đó có nhớ tôi
Cô đơn một bóng với đêm dài
Sao mình lại làm khổ nhau vậy
Xa em anh thấy buồn biết bao
Có lý nào phải ôm mộng đêm dài
Khi đã đến gần nhau như vậy?
Qúa khư sẽ qua còn tương lai phía trước
Vương vấn làm chi mối tình sầu
http://images.timnhanh.com/blog/200909/01/11178791251817624.jpg
Đêm nay anh lại nhớ em
Cánh buồm thao thức mối sầu tương tư
Ngoài kia biển rộng sông sâu
Con thuyền vượt sóng ta về bên em
Một tuần mới gặp xin đừng cách xa
Nhân duyên là kiếp của trời
Cớ sao mình phải ôm sầu cô đơn
MTP HD gửi Hồng Ánh yêu em và nhớ em nhiều

Gyeonggi-do 2010/6


Bài Dạ Khúc bất hủ mà Franz Schubert sáng tác là để tặng sinh nhật cho một thiếu nữ mà ông thầm yêu trộm nhớ. Ở châu Âu ngay từ thời trung cổ các chàng trai thường có lối tỏ tình bằng cách mượn âm nhạc, ban đêm đến đứng dưới cửa lầu "người đẹp" tự thể hiện bằng tiếng đàn và giọng hát của chính mình. Những bài nhạc lãng mạn này gọi là "serenade". Serenade thời Trung cổ và Phục hưng được biểu diễn không theo một hình thức đặc biệt nào, ngoại trừ nó được một người hát tự đệm bằng nhạc cụ có thể mang theo được (guitar, mandolin...).

Để làm cho nàng bất ngờ, Schubert nhờ một bạn thân là ca sỹ, trình bày ngay dưới cửa sổ nhà nàng. Tối đó, người ta bí mật khiêng cây đàn piano vào trong vườn, tất cả đã sẵn sàng cho buổi biểu diễn lãng mạn và độc đáo. Thế nhưng, Schubert lại quên không đến. Trớ trêu thay, cô gái lại đem lòng yêu chính chàng ca sĩ, chứ không dành trái tim cho Schubert

Lời gốc tiếng Đức

Leise flehen meine Lieder
Durch die Nacht zu dir;
In den stillen Hain hernieder,
Liebchen, komm zu mir!
Flüsternd schlanke Wipfel rauschen
In des Mondes Licht;
Des Verräters feindlich Lauschen
Fürchte, Holde, nicht.
Hörst die Nachtigallen schlagen?
Ach! sie flehen dich,
Mit der Töne süßen Klagen
Flehen sie für mich.
Sie verstehn des Busens Sehnen,
Kennen Liebesschmerz,
Rühren mit den Silbertönen
Jedes weiche Herz.
Laß auch dir die Brust bewegen,
Liebchen, höre mich!
Bebend harr' ich dir entgegen!
Komm, beglücke mich!

(Dịch ý: Trong đêm thâu vẵng tiếng hát anh thầm thì, dưới chòm cây yên lặng. Đến đây hỡi người! Gió đùa lá xào xạc dưới trăng; đừng sợ chi kẻ phản trắc rình rập đâu đó. Em nghe chăng tiếng sơn ca ríu rít. Chúng gọi em đấy, chúng chuyển lời của anh cho em, vì chúng hiểu nỗi khắc khoải con tim, nỗi đau tình si. Giọng oanh vàng của chúng làm mỗi trái tim nồng nàn bớt thổn thức. Người yêu hỡi, em hãy để cho những tiếng chim kia réo rắt trong tim... Anh đang run rẫy, bồi hồi chờ em nơi đây. Đến đây hỡi người!)

Lời Việt

Đợi chờ em, trong màn đêm quạnh vắng. Muôn tiếng thanh âm cung đàn ngân...
Mượn làn gió, mang về bên lầu vắng ... Nơi xa, réo rắt câu tình ca
Hòa trong tiếng chim muông đang thầm thì ... Chim còn ríu rít đê mê
Như lời anh nói thầm thì
Và bên ấy ... Vang trong đêm vọng về, bao lời đắm đuối say mê
Của người tha thiết tình si...
Xào xạc tiếng gió lùa trên cành lá. Gió hát như tim anh rộn vang
Thì xin làn gió nhắn gửi tâm sự đến nơi xa. Em hay chăng tình ta?
Và khi vẵng nghe chim muông rộn ràng, nghe lời gió hát mênh mang
Đấy lời anh tiếng than van.
Đừng e ấp, nói với nhau bao lời... Tim nồng chan chứa hân hoan
Yêu người mãi với thời gian
Lòng này muôn muôn kiếp sẽ yêu người ... Thề nguyền mãi không rời ....
Nhé ... khi đã yêu ai rồi yêu suốt đời ...
Nơi này anh vẫn mong chờ ... Mong chờ em mãi, người ơi!
Bản Dạ khúc của Franz Schubert (tiếng Đức: Ständchen) được viết lời bởi Ludwig Rellstab. Bản này có số thứ tự 4, nằm trong quyển 1 của tập Schwanengesang (Bài ca thiên nga). Đây là tuyển tập bài hát được sưu tầm sau khi tác giả Schubert qua đời, trong danh sách tác phẩm của nhà soạn nhạc nó có số thứ tự D 957. Franz Liszt là người sau này đã chuyển thể các tác phẩm trong tập Schwanengesang cho độc tấu piano.

Dạ khúc (Serenade) là một thể loại ca khúc để hát vào buổi tối, đặc biệt cho giọng nữ. Ở phương Tây thể loại ca khúc này gọi là "Serenade" và nó rất được nhiều nhạc sĩ ưa chuộng, sáng tác... cho nên Dạ khúc không chỉ riêng một tác phẩm riêng biệt của một nhạc sĩ nào cả. Nhiều nhạc sĩ đã sáng tác trên chủ đề này, nhưng có lẽ được biết đến và ưa chuộng nhiều nhất (cho mãi đến ngày hôm nay)vẫn là Serenade của nhạc sĩ thiên tài người Áo Franz Schubert.

Franz Schubert chỉ sống một cuộc đời ngắn ngủi 31 năm nhưng đã kịp để lại cho đời một khối lượng tác phẩm đồ sộ ở nhiều thể loại. Schubert còn được mệnh danh là "Vua Lied" vì ông sáng tác rất nhiều lied (số nhiều : Lieder), theo tiếng Đức nghĩa là đoản ca, có giá trị. Có lẽ lied của Schubert được nhiều người yêu thích nhấtlà lied có tên "Ständchen" này. "Ständchen" đã được dịch sang rất nhiều ngôn ngữ và được chuyển soạn cho nhiều nhạc cụ khác chơi dưới cái tên "Serenade" và cái tên phổ biến nhất là "Serenade của Schubert"

Những lời nỉ non, thổn thức của ca từ quyện với một giai điệu lãng mạn, quyến rũ, bản Dạ Khúc Schubert là một thông điệp tình yêu chuyển tải bẳng âm nhạc tuyệt vời, một bài lied hoàn hảo cho kẻ tỏ tình trong đêm.

Nhưng hơn thế, nhạc phẩm "Dạ Khúc" của Schubert là một bức tranh toàn bích, sâu lắng... mang dáng dấp hơi thở không chỉ của thời đại ông mà của muôn mọi thời đại. Nhạc sỹ thiên tài đã nói lên tiếng lòng mình trong thời khắc đêm về, ngoài niềm khắc khoải thường tình về tình yêu đôi lứa, còn như thân phận con người nhỏ nhoi đầy bất trắc trước mênh mông vũ trụ. Bài nhạc có giai điệu rất đẹp, trữ tình, lai láng nhưng không trầm mặc, buồn nhưng vẫn phảng phất đâu đó niềm hy vọng và hoài bão hướng thiện (tác dụng bởi việc chuyển cung từ thứ sang trưởng ở đoạn kết). Schubert như nói lên tiếng lòng của muôn người, muôn thế hệ ...

Trong lời dịch của ông, nhạc sỹ Phạm Duy đã cố gắng phác thảo tất cả những cung bậc trải nghiệm hết sức tinh tế về cảm xúc mà giai điệu bản Serenade khơi gợi nơi người thính giả. Lời dịch của ông tuy hy sinh sự chính xác của ngôn từ nhưng giàu tính thẩm mỹ của cảm nhận âm nhạc, một cảm nhận ông muốn hướng dẫn người thưởng ngoạn cũng cảm nhận như ông.

MTP HD

4 nhận xét:

  1. QUA NHÀ ANH

    qua nhà anh chẳng dám dừng
    trăng xưa lạc giữa ngập ngừng phù vân

    khứ hồi ngọn sóng bâng khuâng
    nhặt riêng từng cánh hoa tần ngần rơi

    tên em giờ đã xa xôi
    bơ vơ dạ khúc chơi vơi vĩ cầm

    tận cùng ký ức thanh âm
    nghe lay lắt đắng lẫn loang loáng buồn

    dấu môi thao thức thinh không
    nhòa trong bong bóng cơn dông cuối hè

    gió sương kiến giải bùa mê
    ngôn từ cô lẻ tìm về chiêm bao

    con đường nghiêng ngả chênh chao
    từng viên sỏi cũng nghẹn ngào rưng rưng

    qua nhà anh chẳng dám dừng
    ùa từ vô tận chập chùng nhớ thương...

    28.5.2010
    Vũ Thanh Hoa

    Trả lờiXóa
  2. Tuổi thơ ơi!
    Còn nhớ chuyện ngày xưa
    Cành me chua cũng hóa thành kỷ niệm
    Nàng út ngẩn ngơ - ống tre mầu nhiệm
    Trái thị thơm tròn - cô tấm ngủ ngon

    Từ khi sinh ra
    Con đã nghe trời đất vuông tròn
    Chắc giống như bánh chưng, bánh giầy mẹ gói...

    Yêu quê mình ngõ làng thơ rơm mới
    Yêu chuyện cổ ngày nào bà đã kể...con nghe
    Cánh võng nằm ru ...nghiêng những bụi tre.
    Đong đưa bình yên trưa hè - giấc ngủ

    Quê tôi ơi! những mảnh đời lam lũ
    Nước da sạm mầu ,manh áo đất nâu.
    Con lớn từ lên từ những buồn đau.
    Từ câu dân ca ru hời theo mây gió
    Từ chuyện ngày xửa ngày xưa...hiền như thế đó!
    Từ những cánh diều chao mơ ước xa xa.

    Đến bây giờ!
    Con đã mang theo bao kỷ niệm đi qua...
    Mang theo những lo toan nhọc nhằn, mệt mỏi.
    Phía trời xa xin một lần được gọi.
    Tuổi thơ về ru con giấc mơ đêm.

    Trả lờiXóa
  3. 나를 깨우는 외로움에 지쳐버린 잠에서 깨면
    여전히 웃는 그대가 생각나서 나도 몰래 미소 짓는데
    이렇게 또 사랑은 가고 아름다운 계절이 오면
    네가 남긴 슬픔에 그리움에 나는 또 이 거릴 걷는다

    하루 또 하루 나 살아가다가 그대 이름에
    또 눈물이 나면 나 참을 수 없어
    이렇게 웃을 수 없어 또 그대 이름 불러본다

    가슴에 남은 상처도 이젠 그대 이름 잊으라는데
    내 입술을 깨물고 참아봐도 내 사랑 너 하나 뿐인 걸

    하루 또 하루 나 살아가다가 그대 이름에
    또 눈물이 나면 나 참을 수 없어
    이렇게 웃을 수 없어 또 그대 이름 불러본다

    아 무렇지 않게 살아가다가 사랑이 또 그리울 때면
    그대가 남긴 아픔에 나도 모르게 눈물 흘리는데

    하루 또 하루 나 살아가다가 그대 이름에
    또 눈물이 나면 나 참을 수 없어
    이렇게 웃을 수 없어 또 그대 이름 불러본다

    Trả lờiXóa
  4. LƯU ĐÀY MỘT GIẤC MƠ

    em lưu đày mình ra khỏi giấc mơ
    làm kẻ khổ sai hiện tại
    vẽ vệt khói trắng vào sóng
    di cư nỗi buồn vô niên

    tiếng còi tàu vô tình nhắc tên anh
    em ngoảnh lại đại dương nhớ
    rồi cắm cúi bước vào cánh đồng quên
    gặt mùa vô cảm

    tìm nơi đâu không dấu chân anh
    em gieo những hạt mầm huyễn hoặc
    ươm tổ bình yên vào ngực đất gầy
    trượt đến đáy cốc rỗng

    những tiếng chim lạc bầy chắp vá
    nhặt từng mảnh thu ghép mùa
    thèm như cánh chim khờ khạo
    nông nổi tận cùng
    mưa

    Trả lờiXóa