Bàn chân em tím ngắt: không giày
Xuân đang tới sao em còn đứng đó?
Có phải em chờ tấm vé hết trong tay?
Tôi thấy em đứng giữa làn mưa
Trước một quán cơm,em xin chút cơm ăn thừa
Đôi vai gầy bé run sau cơn gió
Tương lai nào cho một kiếp đi xin
Tôi thấy em té ngã bên vệ đường
Manh quần rách lộ thịt xương phai nắng
Em không khóc vì không ai thèm nâng đỡ
Phải chăng em sống đã thiếu tình người
Tôi thấy em nằm ngủ dưới đêm đông
Manh chiếu rách giữa một ngày giông bão
Hãy cho em ngọn lửa lúc đêm đông
Cho em ấm, một lần trong mưa gió?
Tôi thấy em lạc lõng giữa chợ xuân
Không sắm, không mua: không một cắc trong quần
Hay em bán một phần đời cay đắng
Hoặc em chờ người mua đi bớt gian truân?
Tôi thấy em, chỉ một mình, đơn côi
Khi xuân sang cây lá đã đâm chồi
Không mứt bánh không manh quần áo mới
Không gia đình em có biết về đâu
Thắt tim gan, nhìn ánh mắt ngây thơ
Xót cho em, những thân xác bơ phờ
Tôi vẫn gắng dù biết mình sức nhỏ
Sao cho em vơi đi bớt những đọa đầy
Xin cho yêu thương đong đầy nơi ánh măt'
Hãy cho tháng năm em đươc. bình yên
Ai cho em đủ ấm no qua ngày
Cho khoé môi kia nở nụ cươì tươi trẻ
Phải chăng xã hội bất công?khiến em thành côi cút
Đây là niềm hạnh phúc của tương lai
Hay em sống ở địa ngục con người
Là chân lý của những người trách nhiệm
trần gian cõi tạm
MTPHD
Ta vẫn biết trần gian là cõi tạm
Trả lờiXóaNên vội vàng góp nhặt hết yêu thương
Đem một chút tro hồng hay đốm lửa
Cũng ủi an người lạc lõng bên đường
Dòng nước mắt đã khơi nguồn mạch sống
Sao không cười trên dâu biển phù du?
Ta, đứa bé bị bỏ rơi giữa chợ,
Tim hồn nhiên nào biết đến căm thù.
Dòng sữa mẹ - thơm tho lòng nhân ái
Mỗi môi cười là hoa cỏ trần gian.
Hoa độ lượng cho bầy ong hút mật
Sợ sân si làm sớm nở tối tàn.
Ta vẫn biết trần gian là cõi trú
Lỡ yêu thương nên gắn bó tim mình
Khi trái đất còn một người bất hạnh
Ta tìm về - và xin được hồi sinh.
Đêm buồn
Trả lờiXóa.................̀
Đêm về ngồi lại nơi đây
Vẽ khuôn mặt ấy bao ngày xa xôi
Màn đêm lã chả buồn rơi
Em ngồi đọc lại những lời thơ anh
Đêm về nhè nhẹ vây quanh
Em ngồi đan lại bức mành năm xưa
Ngân hà thấp thoáng sao đưa
Vừng trăng mười sáu cũng vừa khuất mây
Đêm buồn hiu quạnh bóng mây
Anh đi bỏ lại heo may khóc thầm
Buồn nhìn bóng tối xa xăm
Nghiêng vai bỏ lại trăm năm tủi hờn
Mình em ôm nỗi cô đơn
Quên đi tất cả dận hờn ngày qua
Chia tay dĩ vãng nhạt nhòa
Trở về đời thực, em là chính em
Ngày mai nắng sớm bên thềm
Đêm buồn bỏ lại,nắng lên rạng ngời./.
"Bây giờ hết tuổi xuân thì ai thương"?
Trả lờiXóaĐừng đi lạc lối nhầm đường
Bây giờ vẫn có người thương đó mà .
Tiếc rằng em của người ta
Nếu không xin nguyện đường xa cũng gần .
..............
Bỏ đi bao chuyện gian truân
Bỏ đi ngày tháng phong trần đã qua
Tìm nơi bến đậu ,thuyền hoa
Chờ trăng trăng vẫn bên nhà lẻ loi .
...............
Ước cho mây nước lặng trôi
Bến quê ai đợi, đây tôi vẫn chờ .
Dẩu còn xa cách đôi bờ
Đêm mong ,ngày nhớ nhờ thơ ghép vần.
hà văn cuốn "Đỏ và Đen" từng viết rằng: Chính trị là một hòn đá buộc vào cổ văn chương, chẳng mấy chốc nó lôi văn chương chìm nghỉm. Nếu như bây giờ, dẫu Nguyễn Du (chế độ phong kiến có cái để văn học nghệ thuật phát triển - vì bản chất xã hội là sự xấu xa phô bày), đến Nam Cao (thực dân nửa pkiến -mặc nhiên bản chất xã hội) sống lại, cũng đành bó tay.
Trả lờiXóaChỉ có sự thật mới giải phóng con người. Nghệ thuật bị sự giả dối, bao che kéo chìm ý đồ sáng tạo. Cũng như bản lĩnh người nghệ sĩ VN, chắc họ không muốn trở nên là một Cao Hành Kiện lưu vong trên đất Pháp, hay một Ga- li -lê chịu án treo cổ vì nói ra Sựu thật
trạng: Vui vẻ
Trả lờiXóaVườn xanh !
Đăng ngày: 10:49 02-09-2010
Thư mục: Tổng hợp
Cây xanh tươi tốt trái chín đỏ ươm
Nụ hồng nở thắm đượm ngát tình thương
Giúp người neo cảnh tật nguyền muôn nơi
Về đây chung sức chung lòng đầy vơi
............................................................
Giang tay đón nhận mảnh đời khắt khe
Từ trong trái tim hay ngoài tỉnh lẻ
Mở vòng nhân ái thỏa lòng ước mong
Một tấm lòng chia sẻ dù đục trong
............................................................
Chén cơm manh áo mảnh đời thong dong
Từ quê đến thành thị còn tồn đọng
Ai ơi, thương những mảnh đời em thơ
Cho tật nguyền em được những ước mơ
..............................................................
Đời em đươc vui tươi và hạnh phúc
Trong vòng tay nhân ái ấm tình người
Cho trồi non kia xanh ngắt rười rượi
Ấm áp vườn xanh mãi nụ cười xinh