Thứ Năm, 14 tháng 10, 2010

Melody of Rain

Melody of Rain

Tên của bản nhạc là “Melody of Rain”, nghĩa là “Giai điệu mưa”, chỉ là một bản hòa tấu trong hàng trăm tác phẩm của nghệ sĩ Bandari nào đó. Bandari? Một cái tên khá xa lạ với một kẻ chẳng bao giờ quan tâm tới âm nhạc như tôi.


Chia sẻ Facebook Gửi phản hồi
Gửi tin qua E-mail In tin

Hãy nhắm mắt lại…

Hãy để lại sau lưng tất cả những suy nghĩ đang lẩn quẩn trong đầu bạn
Hãy lắng nghe, hãy cảm nhận
Hãy cứ thả lỏng để những thanh âm du dương, trầm bổng của nó chắp cho bạn đôi cánh
Khi nốt cuối cùng của bản nhạc vang lên, bạn sẽ hiểu vì sao tôi lại si mê những giai điệu ấy đến thế
Hãy cứ thả lỏng để những thanh âm du dương, trầm bổng của nó chắp cho bạn đôi cánh…


Tên của bản nhạc là “Melody of Rain”, nghĩa là “Giai điệu mưa”, chỉ là một bản hòa tấu trong hàng trăm tác phẩm của nghệ sĩ Bandari nào đó. Bandari? Một cái tên khá xa lạ với một kẻ chẳng bao giờ quan tâm tới âm nhạc như tôi.

Bạn bè thường bảo tôi lập dị vì tôi gần chai sạn với âm nhạc và chẳng biết thức thời. Tôi luôn dành cho những ca sĩ họ thần tượng bằng những cái bĩu môi bất cần và đáp lại những bản nhạc mà họ cho là khá “hot” bằng những tiếng thở dài. Họ bảo rằng những người như tôi là khắc tinh của âm nhạc, bởi những kẻ như tôi sẽ giết chết âm nhạc bằng sự vô tâm và thờ ơ của mình, bằng kiến thức âm nhạc thô thiển tới nghèo nàn của mình. Họ không hề chịu hiểu rằng tôi tỏ ra như vậy bởi tôi không thể cảm được, không thể hiểu được thứ âm nhạc mà họ tôn sùng như một tín ngưỡng ấy.

Tôi cũng đã từng tự hỏi: lẽ nào mình vô cảm thật sao? Nhưng rồi cũng có lúc tôi cho mình được câu trả lời…

Tôi không phải là bạn, tôi không biết cảm giác của bạn lúc này là gì. Nhưng bạn biết không, khi lần đầu nghe được những giai điệu của “Melody of Rain”, tôi như một kẻ đi lạc trong bóng tối rồi vô tình tìm thấy tia hy vọng từ ánh sáng leo loét nơi cuối đường hầm. Nó giúp tôi nhận ra tôi không hề vô cảm, tôi cũng bình thường như bất cứ ai. Và tôi thấy mình thật ngu ngốc khi lại có lúc đã để cho những lời thị phi của người khác khiến mình nghi ngờ chính bản thân mình.

Sẽ không ai hiểu ta bằng chính ta!

Người ta cảm nhận âm nhạc theo nhiều cách khác nhau. Tôi không phải là bạn, tôi không thể biết thứ cảm giác mà bạn đang có. Còn cái tôi cảm nhận được đây… rất đơn giản, rất bình dị…

Êm ái…
Dịu dàng…
Đơn thuần…
Tĩnh lặng…
Thanh bình…


Tôi cảm nhận trong từng nốt nhạc có những âm thanh “tí tách, tí tách” khe khẽ của cơn mưa đang tạnh dần.
Tôi cảm nhận được tiếng chim non líu ríu gọi mẹ trong âm thanh vi vu của gió.
Tôi như thấy một khung cảnh của ngày tàn, bóng tối xen kẻ ánh nắng chiếu rọi lên những gương mặt trẻ thơ tươi cười hồn nhiên, và rồi trong không trung lúc này, tiếng côn trùng đang réo rắc gọi nhau…

Ngày thật sự đã tàn…
Đêm xuống, rồi mưa tạnh…
Sao sáng cả bầu trời…

Lãng mạn quá hả?... Ừ, thì lãng mạn. Đôi lúc người ta dù chai sạn cách mấy cũng cần nêm thêm chút gia vị mang tên lãng mạn để có thể đủ sức đề kháng với sự cằn cõi, sự bừa bộn của cuộc đời…

Tôi không phải là bạn, tôi không thể biết thứ cảm giác mà bạn đang có...

Tôi không phải là bạn, tôi không thể bắt ép bạn phải yêu bản nhạc ấy như tôi đã yêu. Và bởi bạn không phải là tôi, bạn sẽ không hiểu vì sao tôi có thể bỏ ra hàng giờ đồng hồ mỗi ngày chỉ để nghe đi nghe lại một bản nhạc duy nhất. Tôi yêu những giai điệu của “Melody of Rain”, tôi bị nó mê hoặc bằng một thứ ma lực kỳ lạ mà tôi không thể gọi tên. Khi những âm thanh của nó vang lên, trong tôi hiện lên kí ức về một cánh đồng trải rộng tới mênh mông đang trút dần lớp áo cũ kĩ nhờ những cơn mưa.

Tôi nhớ quê tôi mùa lúa chín, tôi nhớ những hôm trời đổ mưa chỉ có thể ngắm nhìn khung trời cao rộng ngoài kia qua song cửa sổ.

Tôi nhớ những bọt bong bóng nổi trên mặt con sông sau nhà những hôm trốn mẹ tắm sông cùng lũ bạn.

Và ngay lúc này đây, tôi cũng đang nhớ da diết những ngày lon ton theo ngoại ra vườn hái rau đắng nấu canh chua, rồi bỗng những cơn mưa bất chợt từ đâu ồ ạt lùa về, mang theo gió lạnh khiến những đốm da đồi mồi của ngoại khẽ rung rung…

Tôi nhớ, và tôi khó.

Thật là ủy mị phải không…? Tôi chúa ghét sự ủy mị… Nhưng biết sao được, khi mà trong tôi còn một kí ức thật đẹp tôi chưa kịp đặt tên!

(Bài viết của Tiểu Hổ Bivian)

  • Nhacvietplus tổng hợp

Chia sẻ trên Facebook Gửi tin qua E-mail In tin Gửi phản hồi
Phản hồi độc giả

Quỳnh Vy - - havy214@yahoo.com
Cũng đã lâu lắm rồi mới viết đôi dòng cảm xúc của mình trên Nhacvietplus. Cũng đâu đó những nỗi buồn man mác trải dài ra theo những cơn mưa. Đã cảm thấy cái lạnh, những nỗi nhớ hòa chung vào từng giọt mưa rơi buốt vào tim. Vẫn thấy nhớ, nhớ lắm. Ngày xưa, gần nhau nỗi nhớ ân cần không chạm mặt, nay lại xoáy vào khoảng không vô định. Trời Sài Gòn, mây túa ngợp không thấy ánh sáng, và tiếng rả rích ngoài hiên vọng lại... một nỗi nhớ lại hình thành...

Thu Huong - HCM - nojapbmt@yahoo.com
Như giai điệu của Moonlight, từng âm thanh trải đều trên mặt hồ, rất nhẹ nhàng, như chỉ cần tiết tấu nhanh một chút là phá hỏng không gian yên bình trước mắt. Tôi thích mưa, thích cuộn mình trong chăn nghe mưa, thích bên người mình yêu trong căn phòng ấm áp, bên ly trà nóng và những bản hòa tấu. Cám ơn Nhacvietplus đã mang đến cho tôi một khúc mưa giữa SG đang trong mùa mưa về.

Ben - - benlazy.nguyen@gmail.com
Đã lâu lắm rồi mới nghe lại được một bài nhạc hay, đã lâu lắm rồi nước mắt lại rơi khi nghe một bản nhạc...

Meo - - libra_rose_mai@yahoo.com
Thả lòng nơi cánh đồng cỏ rộng lớn, xanh mướt bất tận.Từng ngọn cỏ còn trĩu nặng sau cơn mưa, ướt đẫm mà tươi mới lạ, lung linh giữa chiều nhẹ buông.Tôi bước vào thấy lòng rộn rã, cỏ mềm và ướt át nhưng đất ấm và thơm. Tôi đi mãi nơi chân trời vô cùng tận, đi như thể bóng đêm sẽ chẳng đến. Chỉ có tôi và ngày tinh khôi. Ngày tinh khôi, bản nhạc rất hay, cảm ơn Nhacvietplus đã chia sẻ nhé :). Chẳng có trái tim nào xù xì sỏi đá, chỉ có trái tim bị che khuất thôi :)

bách - nam định - dongphuongthao07@yahoo.com
cả một quãng thời gian dài , mưa gợi cho tôi một nỗi buồn, rồi tối nay, qua một động tác nhấp chuột vô tình "melody the rain" vang lên với những giai điệu nhẹ nhàng, đơn giản,miên man, trong trẻo,... tôi đã để mặc nước mắt lăn dài theo tiếng nhạc ấy..... và tôi bình yên...

Trucmai - long an - hoatulip_usd89@yahoo.com
Rất tâm trạng , tôi đã để lại sau lưng tất cả những suy nghĩ của cuộc sống .Lắng nghe" giai điệu của Mưa" tôi hòa mình vào giai điệu của Mưa.Tôi rất thích MƯA , và tôi biết :" Tôi yêu Mưa đến thế là cùng".

VBa - - vba0308@gmail.com
Chưa bao giờ viết cảm nhận trên nhac việt cả nhưng với bản hòa tấu này thì khác... một cảm giác nhẹ nhàng bâng khuâng... sáng cuối tuần một mình nghe bản này mới tuyệt làm sao..

QuynhTrang - - nguyenngocquynhtrang_22t@yahoo.com
Lần đầu tiên tôi nghe một bản nhạc nhẹ nhàng và sâu lắng thế này... giai điệu nó khiến tôi phải xao xuyến và nhớ đến "anh". Cảm ơn Nhacvietplus đã gửi đến tất cả chúng tôi 1 bản nhạc này

wangviet - tien giang - nguyen_quangviet@yahoo.com
Cơn mưa nhẹ nhà làm trong trẻo tâm hồn....nhưng đâu đó vẫn còn một chút nỗi đau còn đọng lại. Vì sao......!?!

Black Sea - - black_sea_b5@yahoo.com
Bản nhạc thật hay làm sao...! Buồn nhưng sâu lắng.

smile_squirrel - - yes.onlythat@gmail.com
Nghe bản nhạc nỗi nhớ về những kỷ niệm,những dấu ấn không thể nào phai nhòa lại trở về trong tâm trí...những xúc cảm đầu đời....rung động.... Cảm ơn nhacvietplus về bản nhạc

Phuong Lan - 1A Tràng Tien HaNoi - lantranphuong70@gmail.com
Nhac Viet than men, Ban nhac Melody of rain hoa tau dan tranh thuc su lam toi say dam co le vi am thanh thuc su thanh tao va khac biet cua dan tranh, sau khi nghe ban hoa tau nay toi da bo cong suc di tim hieu ve dan tranh va duoc biet con co rat nhieu dia CD danh rieng cho dan tranh rat co an tuong. Rat mong Nhac Viet co the dang tai them 1 so ban hoa tau dan tranh them de nhung ngươi yeu am nhac, men mo Nhac Viet duoc thuong thuc tieng dan tranh - cay dan dan toc cua chung ta

Phan Thúy Kiều - - lusalita0703@yahoo.com
Hôm nay quả thật là một ngày rất buồn với tôi. Nghe được bản nhạc này tôi thấy hồn mình như thanh thản hơn, bay bổng về một nơi nào xa xôi lắm, xa tất cả mọi thứ: những thứ làm tôi buồn, những thứ làm tôi vui, những gì làm tôi cười và những điều làm tôi phải khóc...Có lẽ đây là giây phút tôi cảm thấy bình yên...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét