Thứ Tư, 11 tháng 8, 2010

Boulevard

Boulevard
Có một người đã nói: "Khi bạn hát lên một bản tình ca, nghĩa là bạn đang hát về cuộc tình của chính mình” Những bản tình ca thường có gì nhỉ? Lời yêu thương, nụ cười hạnh phúc, bàn tay tin cậy và ánh nhìn trìu mến. Lãng mạn nhất, đôi khi nồng nhiệt, đôi khi êm đềm là bản tình ca có những cơn mưa; mưa cũng như nước mắt ai. Bản tình ca dưới đây, cũng có nụ cười và giây phút hạnh phúc; vậy mà, kết thúc lại ướt đẫm những cơn mưa.
Chia sẻ Facebook Gửi phản hồi
Gửi tin qua E-mail In tin

Em thân yêu!

Anh muốn gọi em bằng những tình cảm nồng cháy nhất dù anh biết rằng em sẽ chẳng bao giờ thuộc về anh nữa. Có một đêm mưa rất to, những cơn mưa rào đầu tiên vào mùa hạ. Em sợ sấm chớp, sợ trời mưa. Biết như thế nên anh nắm tay em rất chặt, kéo em lại gần với anh hơn. Rồi như để cho em khỏi sợ hãi anh đã hát cho em nghe. Những câu hát cứ vang lên trong mưa, em không còn sợ hãi nữa. Vì anh nắm tay em và đang hát cho em nghe . Vì lưng anh đang là nơi em dựa trong mưa . Vậy mà anh không thể tin được có một ngày mình chia tay. Ngày trước, nếu có ai đó nói với anh là mình sẽ chia tay anh sẽ nghếch mắt lên, cười với họ vì chẳng bao giờ anh tin có ngày đó. Anh không tin vì ngày ấy anh yêu em đến thế.

Em! Cảm giác mất em làm cho anh thấy mình cô độc. Cứ mỗi lần mưa rơi rơi anh hát bài hát cũ. Nhưng chẳng bao giờ em còn nghe được nữa phải không em? Anh không nuối tiếc em ạ. Anh buồn vì anh yêu em, vì trong trái tim anh đã đầy chật những bóng hình của em, những kỷ niệm với em mất rồi. Biết bao giờ anh xoá hết được chúng em ơi? Mưa hạ làm cho phượng rụng cánh tơi tả, màu đỏ xác xơ cả lối về. Anh nghĩ về màu của trái tim, của hạnh phúc trong anh giờ cũng xác xơ như thế. Bằng giờ này năm trước em líu ríu bên anh, còn bây giờ anh chỉ có một mình với sự cô đơn trống trải. Lối về ngày cũ, những con đường cũ chỉ còn lại anh và sắc phượng tàn của một thời mình yêu nhau.

Never knew that you would go so far
When you left me on that boulevard
Come again you would release my pain
And we would be lovers again


Bài hát ấy anh đã hát cho đến khi cổ họng anh rát bỏng, anh chìm sâu vào giấc ngủ nặng nề. Anh không muốn tin rằng anh mơ, bởi cách đó có vài phút thôi, vài phút trước tay em vẫn còn trong tay anh. Vậy mà khi mở mắt ra em không ở bên anh nữa. Trời không mưa mà nắng mênh mang nhưng lòng anh mưa ngập tràn. Bài hát cũ giờ anh không hát cho ai nghe, ai sẽ là người đi cùng em trong mưa như anh đã từng đi với em ngày trước?

Những ngày không em, ngày nào anh cũng nghe Boulevard. Nhưng em thì chẳng bao giờ biết điều ấy. Biết cũng chẳng để làm gì mà em. Khi em không còn yêu anh nữa, tình yêu không thể níu kéo bằng sự thương hại. Nếu có em, nếu bàn tay nhỏ bé của em vẫn còn trong tay anh mà trái tim ấy không còn hướng về anh nữa anh sẽ còn đau hơn, buồn hơn. Vậy thì em ơi, bài hát trong mưa ngày xưa anh hát mưa đã cuốn đi rồi. Boulevard anh hát cho em sẽ chẳng bao giờ em nghe được. Anh chỉ biết rằng mỗi lần anh nghe bài hát ấy anh lại nhớ đến em.

I don't know why you said good bye.
Just let me know you didn't go forever my love.
Please tell me why you made me cry.
I bag you please I'm not uneasy if that's whay you want me to


Em thân yêu của anh,

Dẫu thế, tất cả vẫn còn vẹn nguyên trong trái tim anh về những ngày chúng ta ở bên nhau, về những chiều lộng gió, về những buổi tối sương mờ dần trên mặt hồ. Dẫu nuối tiếc và buồn đau thì những tháng ngày ấy vẫn chỉ là quá khứ chẳng bao giờ chúng ta quay lại được nữa. Bây giờ bên em là ai, anh không biết. Nhưng trên tất cả anh cầu mong em yêu người ấy để người ấy hạnh phúc, không phải một thời đau đáu hoài niệm như anh. Em thân yêu của anh, anh không hề cao thượng. Nước mắt của em đã nhiều rồi, nhiều đến lúc tưởng chừng cạn khô và ráo hoảnh. Anh không muốn em phải khóc như em đã khóc. Ở một nơi xa anh mong cho em được hạnh phúc.

Chỉ có một điều anh muốn gió chuyển đến em. Em thân yêu, bản tình ca anh hát cho em, những bản tình ca trong mưa ngày ấy anh hãy chỉ giành cho em thôi nhé. Anh chỉ giành cho em và cho chính bản thân anh. Đường chiều nay đầy gió, anh lang thang trên những con phố mưa nắng để nhớ và yêu em. Anh lại hát Boulevard. Nhưng anh không còn buồn như ngày xưa nữa. Bây giờ tất cả trong em chỉ là quá khứ, kể cả tình yêu em giành cho anh cũng đã là quá khứ. Nhưng quá khứ là mãi mãi, là không thay đổi, như những ngày em yêu anh. Boulervard, đại lộ ngày xưa, những con đường của ngày xưa và những bản tình ca ướt mưa anh hát, tóc em xoã bay trong chiều gió xa.

Bước chân anh đã nhẹ tênh dẫu trong lòng anh biết anh vẫn buồn. Chỉ một chút hoài niệm thôi, mong em đừng giận anh nhé. Em đã đi qua mùa xuân. Em đã học cách đứng được trên đôi chân của em. Anh không lo lắng nữa. Đường chiều xao xác gió bay, phượng rơi lả tả... Giờ đây chỉ mình anh hát cho chính anh nghe bản tình ca ngày xưa anh hát. Anh hát Boulevard, bài tình ca giành cho anh...
  • Nhacvietplus
Boulevard - Dan Byrd

I don't know why You said goodbye
Just let me know You didn't go Forever my love
Please tell me why You made me cry
I beg you please I'm on my knees If that's what you want me too

(Chorus) Never knew that it would go so far
When you left me on that Boulevard
Come...again you would release my pain
And we could be lovers again

Just one more chance Another dance
And let me feel It isn't real that I've been losing you
The sun will rise with in your eyes
Come back to me and will be happy together

…..repeat (Chorus)…..

May be today I'll make you stay
A little while just for a smile in love together
For I will show a place I know in Tokyo where we can be happy forever

…..repeat (Chorus)…..
Chia sẻ trên Facebook Gửi tin qua E-mail In tin Gửi phản hồi
Phản hồi độc giả

phuoc - 157/15/4d2 binh thanh dist - lephuoc079@yahoo.com
Bạn của tôi ,tôi không biết bạn đã thực sự hát cho chính mình.Ít ra thì bạn cũng hát lại bài tình kỷ niệm.Còn tôi..tôi không còn nghĩ rằng mình cò thể. Cuộc sống vẫn trôi qua,những bộn bề của cuộc sống cuốn tôi vào vòng xoáy công việc.Với mọi người dường như tôi chỉ có tiền :kiếm tiền và tiêu tiền.Những công việc nối tiếp nhau liên tục,tôi cũng mệt mỏi nhưng phải tiếp tục ,cố tiếp tục để..quên những kỷ nịêm. Sau ngày dài của mỏi mệt lại lang thang trên phố rồi kết thúc một ngày bằng một hai hai"cái đen nóng không đường",để nhận ra ..mình vẫn khôngthể quên dù hiện tại quanh mình có rất nhiều. Chỉ mỗi một người mà không thể quên,đàn ông chúng ta vốn đa tình bạn nhỉ??Nhưng ai biết đàn ông chúng ta cũng chung tình và thủy chung ???Bạn cũa tôi,bạn vẫn may mắn hơn tôi vì bạn yêu và..từng được yêu.Còn tôi,ngay từ lúc bắt đầu đã bị lừa dối,vậy mà tôi vẫn chấp nhận làmngười thứ 3.Tôi còn nhớ mình đã ngu xuẩn và ngốc ngếch như thế nào khi nói tiếng yêu đầu đời "Hà anh yêu em va mãi chờ em,mong một ngày em chấp nhận anh",cả khi biết mình bị dối lừa tôi vẫn yêu và chấp nhận . 3 năm ròng tôi lặng lẽ một mình ngắmnhững cơn mưa,trầm ngâm bên tách cafe và mong chờ .Cuối cùng tôi nhận được.."nhục!anh không có lòng tự trọng sao ??"Thế đó,lỗi thuộc về tôi! Tại sao em không nói với tôi sự thậ ngay từ lá thư đầu tôi ngỏ lời cùng em ,hay lá thư thứ 2 ,thứ 3 mà là lá thư thứ...8.Lá thư em nói ra sự thật thì tôi đã không còn mến emnữa bởi thời gian ,thời gian đã làmtôi yêu em.Emquay lại sỉ nhục tôi,tôi vẫn yêu em nhiều lắm.....tận bây giờ tôi vẫn thường lang thang trên những con phố và biết rằng mình vẫn còn yêu em."nhóc con..." Bạn ạ,cuộc sống vẫn như thế đúng không? Chúng ta dù là hai thực thể khác nhau nhưng lại thấy nhau trong một điểm,sẽ là 2 người bạn của nhau....."thời gian sẽ làm ta quên tất cả"bạn có tin không?? tôi thì..hy vọng là như vậy....

lê văn phước - 15/3 XVNT bình thạnh tpHCM - shockkit@yahoo.com
I don't know why You said goodbye Just let me know You didn't go Forever my love Please tell me why You made me cry I beg you please I'm on my knees If that's what you want me too tại sao hả em,nhóc con của anh! Anh đã sai??? Hạnh phúc với anh chỉ có thế, chỉ khi bên em... Hôm nay anh viện cớ để gặp em, em thay đổi nhiều. Em yêu, anh không còn mong đợi một tình yêu từ em. Thời gian ..cuộc sống làm anh thôi không còn nhiều thời gian để nghĩ về bản thân. cảm ơn em đã giữ thể diện cho anh, mình chỉ là bạn??? không! với anh em không hề là bạn, cũng không còn là người anh yêu bởi những gì anh đã nếm trải trong quãng thời gia qua, anh hình như không còn tin bất cứ người phụ nữ nào,.. kể cả tình yêu dành cho em cũng vơi dần. Anh vẫn biết anh vẫn chĩ yêu mỗi e nhưng anh đã biết giết chết tình cảm trong mình....... Cuộc sống bây giờ khó có thể làm anh rung động! Những thứ tưng làm anh mủi lòng giờ không còn nữa... Anh đã thay đổi, chẳng còn là anh của em nữa.Hơn nữa anh biết mình chẳng sống được bao lâu nữa... Anh rất tiếc! H. yêu thương của anh,tận đáy lòng anh vẫn yêu em rất nhiều. Em co`1 biết với anh cuộc sống là vô nghĩa, là vô vị. Em ốm đi nhiều, dĩ nhiên đó không là chuyện của anh, nhưng anh vẫn có chút băn khoăn. Hãy cố giữ sức khỏe.! vẫn yêu em nhiều.

Jane - - janetqh@gmail.com
Đây là bài hát mà tôi yêu thích nhất! Nó gắn liền với kỷ niệm của chính tôi. Ngày ấy, anh gửi cho tôi nghe bản nhạc này, tôi đã ko hiểu được, tôi như người...mù chữ, vì tôi học kém môn tiếng Anh. Anh nhẹ nhàng nói, không cần em hiểu, em hãy cảm nhận giai điệu của bài hát thôi! Tôi đành chiều anh và nghe hết bài hát này. Thời gian trôi, sự học ngoại ngữ của tôi ổn hơn, tôi học cho chính bản thân mình để tiếp cận với tri thức tốt hơn, để làm việc để xứng đáng với tình cảm anh dành cho tôi, và để hiểu bài hát anh tặng "nó nghĩa là gì"... tôi giật mình, vì bài hát sâu sắc quá! Và sự giật mình hiểu ra ấy, anh đã xa tôi đi về phương trời Âu xa xôi. Lúc này tôi mới thực sự hiểu rằng, tôi đã mất anh, mãi mãi! Từ đấy, tôi luôn nghe Boulevard, khi có thể, để mong một nhiệm màu! Tôi đã cài imuzik cho mobile của mình để khi anh...vô tình gọi, có bản nhạc đó cất lên! Tôi luôn thầm mong anh quay về để "làm dịu nỗi đau trong em, và chúng ta lại yêu nhau thêm lần nữa"...

Nhimha - - nhimha09@gmail.com
I don't know why... Thật buồn khi hôm nay tôi lại vô tình nghe lại bài hát kỷ niệm một thời yêu nhau của chúng tôi. Tôi đã xoá bài hát trong máy tính, trong điện thoại mình để không bao giờ còn nghe thấy nữa. Vậy mà...Buồn cho những kỷ niệm dài. Ai đã từng nói: không phải cái gì cũng cần có lí do. Có lẽ như thế sẽ thấy thanh thản hơn. " Cứ tự nhủ rằng khi mình đang đau khổ thì một người khác đang hạnh phúc và biết đâu cái thời gian mình được yêu thì một người khác cũng đau khổ vô cùng. Nghĩ thế thì thấy cuộc đời bỗng nhẹ nhàng hơn và cũng dễ tha thứ cho nhau hơn. Sống mà giữ mãi trong lòng những hờn oán thì cũng thật nặng nề..."

pham thi vinh - - vang_trang_ri_mau115@yahoo.com
Em nhớ anh thật nhiều. Cứ nghe bài hát này cất lên em lại nhớ tới anh. Từng kỷ niệm lại ùa về bên em giờ đây anh đang làm gì. Em không trách anh vì em biết anh cũng thật khó xử chỉ trách số phận đã không cho em được ở bên anh. Giờ đây anh đã xa em rồi anh còn nhớ đến em không? Không có anh em thấy cuộc đời này thật vô nghĩa. Em không thể cười nổi vì giờ đây anh đã không còn bên em nữa. Nếu thời gian quay trở lại em vẫn yêu anh vả chỉ duy nhất mình anh chỉ khác rằng em sẽ cố gắng được cả gia đình anh yêu chứ không phải mình anh để lúc đó em có thể mãi mãi ở bên anh. Nếu có kiếp sau em sẽ chờ

Nugyen Ngoc Dung - - nguyendung079@yahoo.com.vn
Tôi chẳng biết mình nghe bài hát này lần đầu là khi nào, chỉ biết là ở đây, ngay website này. Lúc đó tôi là một sinh viên lưu ban và là một thằng... thất tình! Thoắt chốc đã gần 4 năm từ cái ngày tôi ..lưu ban và chuỗi ngày buồn tủi. Một thằng nổi danh thành tích học tập, một cậu thanh niên 20 tuổi tràn trề nhựa sống, khát khao tình yêu đầu và mãnh liệt được yêu! " Mình ko hợp nhau", " mình ko thể tiếp tục vì..." Chuyện của tôi ko kết thúc bằng những lý lẽ dơn thuần như bao người khác. Nó kết thúc bằng sự thất bại của chính tôi trorng cuộc sống, chuyện lưu ban của một thằng tiếng tăm! Một câu chuyện chưa có bắt đầu và có lẽ tận bây giờ cũng chẳng chịu kết thúc! Tôi gặp lại em trong một dịp thật tình cờ, và mọi thứ đến cũng thật tình cờ....như một quy luật tất yếu của cuộc sống. Nếu một ai đó gặp tôi ắt hẳn bảo tôi đa tình, chẳng bao giờ là một người đàn ông chung tình, là chỗ dựa của phái nữ. Lắm lúc tôi cũng mong mình được như vậy. À, tôi cũng kém chi? Tôi cũng mong mình là một thằng thật ong bướm. Vậy mà mấy năm rồi từ lúc em ra đi...dẫu tôi cố biến mình thành một thằng trăng hoa nhưng.... tôi lại vẫn nghe bài hát này và chẳng thề trở thành một thằng ong bướm. ! Mọi chuyện vẫn cứ như vừa xảy ra, tôi chỉ còn biết lao vào công việc. Ở lứa tuổi vừa hơn 20, tôi đã ôm trọn một cái ghế vững chắc trong một công ty nước ngoài, và dĩ nhiên thu nhập cũng theo cấp số.....Có quyền, có tiền! Hai thứ mà ai cũng ao ước và phấn đấu! Vậy là hạnh phúc! Người ta bảo có tiền ...có tình! Ừ, tôi cũng "đeo mang" lắm cô, nhưng 10' , 20'. một ngày, 7 ngày, một tháng! Chấm hết! Tôi ...còn nhớ em. Người ra đi khi tôi thất bại. người căm ghét tôi vì những hành động cuồng dại mong níu giữ bước chân em. Lúc ấy tôi sẵn sàng đánh đổi cả cuộc sống chỉ mong giữ em lại... Nào có được! Thằng đàn ông thất bại chẳng bao giờ được ban bất cứ một ân huệ nào ngoại trừ sự cô đơn và buồn tủi của vị đắng thất bại! Tôi say mèm,....rồi rượu cũng chẳng giải quyết vấn đề... Tôi lao vào công việc! 7 ngày một tuần và 16h/ngày.....Tôi cũng mất dần niềm tin vào ngưởi khác, càng thành công ( tạm gọi như thế), tôi càng chán nản. Khi nỗ lực tất có thành quả, thế thôi....Bao nhiêu người đến, đi chẳng làm tôi gơn lên một chút nhớ mong. ....Tôi chai san! I don't know why you say good bye! Tôi vẫn cố tìm cho ra câu trả lời, quay cuồng mãi mà chẳng thế tìm ra một lời đáp chính xác.... Tôi luôn cười, lúc nào cũng cười, ... nhưng người ta bảo cho dù tôi có cười họ vẫn thấy một thoáng gì đó buồn buồn! Hì, tôi cũng chĩ cười! Nhiều người bảo tôi có tất, ở lứa tuổi này còn quá sớm để " ngự" một chỗ đứng như vậy, còn gì buồn???? Chỉ có tôi mới hiểu.... Em của anh... Come again and you would release my pain And we could be lover again... Nhóc con, anh nhớ em nhiều lắm! windykiss!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét