Quê Hương
Dòng đời cuốn trôi cơn lốc xoáy
Mẹ bỏ quê, bỏ luỹ tre làng
Bỏ dòng sông một thời con gái
Bỏ con đò dưới nắng chan chan
Con lớn lên giữa lòng phố thị
Cũng đôi lần theo Mẹ về quê
Nhà vách đất, gió lùa khe cửa
Đêm trăng về qua mái rạ thưa
Thu Xà nghèo như đời Mẹ khổ
Nặng oằn vai, Mẹ vác trên vai
Đường vào thị xã dăm cây số
Gánh hàng rong, hai buổi đi về
Bao năm qua, con vẫn còn nhớ
Con ngựa già nặng bước chân đi
Xe thổ mộ, lối mòn qua đó
Hai hàng tre rợp bóng xanh rì
Thời gian trôi theo dòng lặng lẽ
Mái chèo khua nhẹ giữa dòng sông
Nhà mình có mảnh vuờn nhỏ bé
Đã lâu rồi không còn ai trông
Cuối cùng bỏ Mẹ, con ra đi
Bỏ gia đình, bỏ cả dòng sông
Ba mười năm lòng đau như cắt
Con nhớ quê, nươc mắt lưng tròng
Nơi đây không có xe thổ mộ
Không tiếng ru con buổi trưa hè
Không có dòng sông, con đò nhỏ
Không mái tranh nghèo rợp bóng tre
Đời của con ở mãi nơi nầy
Có những chiều nhìn mây trắng bay
Chạnh lòng, đôi lúc con tự hỏi
Con tìm kiếm gì ở nơi đây
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Gió mùa đông lạnh lòng người cô lữ
Trả lờiXóaBao năm dài trong nỗi nhớ quê hương
Tuyết đầu đông càng se thắt đoạn trường
Người viễn khách trong độc hành lê bước
Rét đầu đông làm tim lòng thổn thức
Xa quê nhà tôi thiếu vắng bóng hình em
Nỗi nhớ nhung canh cánh đã bao đêm
Tim giá lạnh bởi tình em anh khao khát
Cố nhân ơi ! Bóng hình ai tôi ghi tạc
Và từng lời trong giây phút tiễn đưa nhau
Em ra đi tôi khoé mắt tuôn trào
Nơi xa xứ đành mang nỗi sầu cách biệt
Tuyết phủ giăng lòng tôi càng tha thiết
Tình của nàng trong lạnh giá cô liêu
Nơi phương xa em còn nhớ những điều
Lời hẹn ước của thu nào trước biển
Cái lạnh mùa đông không bằng nỗi sầu lỡ hẹn
Tách bến sang thuyền em cất bước vu qui
Để lại sau lưng đau khổ của mối tình si
Nơi đất khách tôi nặng lòng …Suy nghĩ
Cô Đơn 25/11/06
Tình Trăng Viễn Xứ
Trả lờiXóaTác giả: Cô Đơn
Trăng đêm nay sao buồn bã quá
Tỏa sáng ngà như xa lạ với ta
Bỏ quên đâu phân nửa ngọc ngà
Nên đơn lạnh như là hoa tuyết giá
Trăng với ta hai tâm hồn sa đoạ
Ta cô tình như hòn đá vọng phu
Trăng chờ ai mà như cánh phù du
Tỏa phút chốc rồi mịt mù tan biến
Trăng có biết những phút giây ẩn hiện
Là vô tình tẫn liệm mảnh hồn ta
Đừng gợi lên ký ức đã nhạt nhoà
Rồi lặng lẽ để lòng ta nhung nhớ
Đêm hoang liêu với khối sầu cô lỡ
Nên cuộc đời chuyên chở những dòng thi
Hạnh phúc đời tôi là tiếng nói ai bi
Không tồn đọng một chút gì vui vẻ
Hải ngoại xa với chuỗi ngày buồn tẻ
Khi đêm về chỉ thỏ thẻ cùng Trăng
Làm niềm vui cho một kẻ vô phần
Trăng chớ lặn mà buồn lòng người viễn xứ
Hoàng hôn xuống phía chân trời xa thẳm
Trả lờiXóaTôi đứng nhìn trong bối cảnh nhớ nhung
Thả hồn theo lớp sóng biển vẫy vùng
Và cơn gió bên kia bờ thương nhớ
Ánh chiều Dương như vẫy chào người tình lỡ
Lẫn tiếng vỗ về làm gợi nhớ năm nao
Tình Thu ơi ! Em đã vẫy tay chào
Như bọt sóng vỡ tan trên mặt Biển
Nước mắt rơi trong đêm dài đưa tiễn
Xé tim lòng khi hôn tiễn tình em
Vũ trụ lung lay khi anh bước xuống thuyền
Máu ứ nghẹn khi thuyền xa tách bến
Tôi muốn thét lên cho thiên thần bay đến
Hoá giải dùm cho định mệnh của tình tôi
Và la lên cho vang động đất trời
Của trái tim yêu đang vỡ tung rỉ máu
Cuộc tình tôi bao năm dài không chao đảo
Như sóng biển muôn đời vỗ mãi không thôi
Ánh chiều soi sắp lịm tắt đi rồi
Tôi vẫn mãi ngóng tình em … Em hỡi
Cô Đơn 13/12/06
Gởi Về Em 3
Trả lờiXóaTác giả: Cô Đơn
Bao năm xa vắng miền tây
những lần trở lại đổi thay rất nhiều
Lúa vàng ruộng trải phì nhiêu
Cá tôm phát triển càng nhiều hơn xưa
Xa quê đã mấy mươi mùa
Nỗi lòng trắc ẩn sớm trưa nhớ người
Ai về sông Hậu quê tôi
Cho xin nhắn gởi tới người tôi yêu
Rằng nơi đất khách hẩm hiu
Cô đơn gói trọn tim yêu tới nàng
Gởi về mảnh đất Long An
Nửa đời còn lại… muôn ngàn yêu thương
Tây âu giá lạnh đêm trường
Tâm tình Nguyệt khuyết, nửa, tròn, giải khuây
Gởi tình vào gió, mây bay
Về nơi đất Mẹ tình say Trăng sầu
Nửa hồn còn lại tình trao
Về người em gái… đông nào đã quen…
Cô Đơn 30/04/07
Tác giả: Cô Đơn
Trả lờiXóaNgồi buồn đếm giọt mưa thu
Mưa bao nhiêu hạt lòng tôi bấy sầu
Người xưa giờ ở nơi đâu
Hỡi chim ô tướt bắc cầu dùm tôi ?
Tây âu đất khách quê người
Cánh chim đơn lẻ chơi vơi nỗi buồn
Gởi vào những giọt mưa tuôn
Trăm ngàn nỗi nhớ về nguồn …năm xưa
Hỡi người em gái chiều mưa
Anh xin gởi gắm tình xưa về nàng
Cô tình lử khách chứa chan
Tình em ngày ấy anh mang đêm ngày
Bao năm vẹn giữ hình ai
Mà nay mình lại chia hai bến bờ
Giọt buồn anh ghép thành thơ
Tích thành điệp khúc đợi chờ tình em
Biển Mặn Tình Em
Trả lờiXóaTác giả: Cô Đơn
Ở nơi đó trong lòng em suy nghĩ gì
Khi phố phường đã tiễn bước anh đi
Bao năm qua lòng vẫn vẹn câu thề
Tim vẫn giữ tình em khi xa xứ
Đất tây âu chạnh lòng người cô lữ
Khi đêm về thiếu vắng bóng hình em
Quê hương em có dòng sông thật êm đềm
Trôi chảy mãi như tình anh trong vô tận
Nhưng giờ đây em không còn cô quạnh
Bởi có người đang kề cận bên em
Anh vẫn mong em hạnh phúc ấm êm
Bên người đó trọn đời không thay đổi
Cuộc tình anh đã lỡ rồi .. Em hỡi
Nhưng trong lòng không giảm nỗi nhớ em
Anh tuy xa mà tim vẫn để bên em
Đời buồn tẻ …Nhưng vì em anh phải sống
Bao năm qua tim lòng càng lắng động
Nước mắt tuôn trào thành Biễn mặn nhớ thương
Tích tụ tình anh trong xa vắng đoạn trường
Nơi đất khách tên em anh thường …Khẽ gọi
Tình Thơ Người Viễn Xứ
Trả lờiXóaTác giả: Cô Đơn
Ở nơi nầy giá lạnh lắm em ơi
Anh bơ vơ dưới khung trời xa lạ
Muốn xin em tia nắng hồng sưởi dạ
Cho cuộc đời không sa ngã buồn đau
Quê hương mình, em có nghĩ về nhau ?
Người viễn xứ với khối sầu lặng lẽ
Vẫn nhớ em ngày đêm nơi đất mẹ
Nhìn dáng hình anh khe khẽ... gọi tên
Tím sắc màu em còn nhớ hay quên ?
Từng kỷ niệm vẫn bồng bềnh trong ký ức ?
Gợi nhớ cho em một người trong tìm thức ?
Hay cố tình một mực ...lãng quên ?
Khối tình sầu anh đã đặt một cái tên
Không buồn thảm nhưng mong mênh nỗi nhớ
Đã theo anh qua từng hồi hơi thở
Viễn xứ đời đã lỡ mất ...tình thu
Thư Tình Trên Lá
Trả lờiXóaTác giả: Cô Đơn
Anh viết cho em tập thư tình trên lá
Và gởi vào những khoảng trống mù xa
Nhờ gió mây mang tới ánh trăng ngà
Một tình cảm của người trai nơi xứ lạ
Anh vẫn biết tim em đầy băng giá
Chỉ cợt đùa trong những lúc đã ngà say
Chớ tình em không một chút lung lay
Khi tôi đã đêm ngày thương nhớ ...
Tôi viết lên một khối sầu rạn vỡ
Trên lá vàng khi chớm nở thu sang
Và khắc lên một kỷ niệm hoang tàn
Cùng điệp khúc đã cưu mang như ai oán
Những ký ức của mối tình lãng mạn
In vào lòng theo năm tháng không phai
Và bóng hình em trong nỗi nhớ u hoài
Khi đêm đến tim lòng anh khắc khoải
Những chiếc lá từ phương trời hải ngoại
Mang cãm tình và mãi mãi bay xa
Đến một nơi mang hình bóng Nguyệt hoà
Để trao tặng trái tim xa đang rỉ máu...
Ước Gì ...
Trả lờiXóaTác giả: Cô Đơn
Ước gì như những cánh chim
Bay về quê mẹ bên em hỉ tình
Em giờ như ánh bình minh
Xinh tươi rực rỡ sắc hình hoa Lan
Lòng tôi yêu mến vô vàn
Tim đơn ngây ngất bóng nàng trong tâm
Ngày đi đêm đến âm thầm
Con tim giá lạnh như gầm khát khao
Tựa như muôn đợt sóng trào
Từ nơi sâu thẳm tuôn vào bến mơ
Thương em dáng đứng hững hờ
Mắt nhìn vời vợi như chờ đợi ai
Tim tôi thổn thức u hoài
Về người em gái cách hai bến bờ
Mượn dòng lục bát thả thơ
Gởi cùng mây gió ...có chờ đợi nhau ???
Đừng như sắc tím năm nào
Ra đi biền biệt , không chào chia ly
Phương nầy nặng mối tình si
Nửa đời còn lại tim ghi bóng nàng...
Cô Đơn 03/05/07
Tình Quên Lãng
Trả lờiXóaTác giả: Cô Đơn
Tháng ngày qua nơi phương trời băng giá
Những giao mùa tôi đã khắc tên em
In vào Tim một nỗi nhớ êm đềm
Trôi chảy mãi như tuần hoàn trong cơ thể
Tình đã xa nhưng Tim lòng không thể
Quên đi nàng trong bể khổ tình yêu
Mảnh trăng xưa cũng trong,khuyết,tròn đều
Tôi không dễ quên những điều đã hứa
Dù Tim tôi nàng đã xé đi một nửa
Vứt bỏ vào khoảng giữa của người ta
Và cam tâm quên mất ánh Trăng ngà
Đành cất bước lên xe hoa theo người mới
Nửa còn lại vẫn trọn đời... em hỡi
Khắc hình nàng trong bao nỗi đớn đau
Máu lệ rơi khi ánh chớp khoe màu
Tim tan nát khi em vào ...Nhà mới
Em có biết nơi phương trời diệu vợi
Tôi như người tử tội sắp đi xa
Chết lặng theo lời phán xử của quan Tòa
Vì em đã xóa nhòa tình anh đó
Quê Hương Bao Giờ Trở Lại ?
Trả lờiXóaTác giả: Cô Đơn
Bao giờ trở lại quê xưa
Bến bờ lộng gió sớm trưa gọi thuyền
Xe đò tấp nập chở chuyên
Ai về Rạch Giá Long Xuyên thì về
Xa xa vài mái tóc thề
Mượt mà óng ả gió về hương bay
Trường xưa gợi nhớ hình ai
Mối tình niên thiếu mưa bay đượm tình
Dòng sông in bóng đôi mình
Bên nhau hò hẹn mộng xinh ngày nào
Giờ đây duyên úa phai màu
Chia hai lối rẽ biết ngày nào sum
Quê hương tôi đó đã từng
Nuôi tôi khôn lớn dạy từng bước đi
Câu hò,giọng hát, vần thi…
Đạo đời, lễ giáo,tình si, hỉ hoà…
Dạy tôi từ thuở lên ba
Thắm nhuần nhân nghiã ân Cha,Mẹ ,Thầy…
Cuộc đời như cánh chim bay
Đường xa mõi cánh…nơi nầy dung thân…
Tình em năm tháng nhớ mong
Trở về cố quận cho lòng nhẹ đau…
Hôm qua em ghé sang nhà
Trả lờiXóaMà sao em chẳng tìm ra lối vào
Anh ơi có thể trèo rào
Ra gặp em tí tẹo nào được không?
Thấy nhà anh thiệt là đông
Ở giữa lối vào mọc toàn là "Si"
Còn thêm mấy bụi Tường Vi
Thân toàn gai nhọn đâm vào đau tay
Tội nghiệp Vi Lét bó tay
Đẩy mãi cửa chẳng lung lay tẹo nào
Không trèo qua được bờ rào
Em đứng ngoài nói vọng vào nha anh!
" Lễ quốc khánh mồng 2/9
Đến nhà em lúc chín giờ hơn
Anh mua tặng bó lay ơn
Em đây hớn hở ngập tràn niềm vui
Quà tặng là cả một túi
Đầy những vần thơ đọc vui khỏi chê
Những lời anh chúc đến mê
Lời chúc đậm nét quê nhà Việt Nam
Còn đây lời chúc của em:
Chúc anh hạnh phúc ngập tràn
Thật nhiều sức khỏe vô vàn niềm vui
Sự nghiệp lên cao như núi
Chỉ toàn ngọt bùi không có đắng cay
Thiên thời, địa lợi, vận may
Vạn sự như ý suốt ngày kề bên
Mau mau lên chức cấp trên
Anh em bè bạn bốn bên được nhờ
Khi nào rảnh lại làm thơ
Và thỉnh thoảng nhớ sang nhà em chơi
Em biết anh bận tơi bời
Nhưng em vẫn có lời mời đó nha!
GIỮA THƯỢNG NGÀN
Trả lờiXóaRong ruổi về bến đợi
gặp một chiều mưa rây
Tam Đảo cao vời vợi
đầy trời mây trắng bay
Người lên cùng thác Bạc
kẻ bươn bả sông Tiền
cuộc đời nhiều tất bật
trái đất cũng quay nghiêng
Con dốc dài trước mặt
lạc nhau tự bao giờ
lẫn trong nghìn bậc đá
khấn thầm mẹ Âu Cơ
Chầm chậm theo lối trúc
xanh ngút mắt hồng hoang
nghẹn tim tiếng cuốc cuốc
sóng chao giữa thượng ngàn.
B.T.X.M
Về thăm nhà cũ
Trả lờiXóaMới đó mà đã thành xưa cũ
Ngôi nhà vắng lặng bóng song thân
Lá dừa xào xạt nghìn cơn gió
Cha Mẹ ngày đêm vẫn tảo tần
Cây mận hồng đào quên bói quả
Xoài không đơm nụ lúc xuân sang
Cành ổi hôm nào chi chít trái
Bão giông một nhánh đã khô vàng
Đông Tây hai phía tường hiu quạnh
Cỏ dại rêu phong bóng ngả chiều
Tiếng ai ru trẻ còn vang vọng
Chó sủa ngoài hiên,tiếng dế kêu
Nhà cũ ngày xưa có mẹ cha
Cháu con đông đủ giỗ ông bà
Nói cười ríu rít từ đầu ngõ
Bếp ấm vươn dài làn khói xa
Nhà xưa quen lối con về lại
Nắng rót` vàng mơ buổi xế tà
Giếng vẫn trong xanh làn nước mạch
Thăm thẳm nguồn ân nghĩa Mẹ cha
Hạ huyền một cánh buồm trôi
Trả lờiXóaChèo trăng buông mái đơn côi giữa dòng
Trời yên như sắp bão giông
Sông im như thế giá đông băng hà
Đâu còn vắng tiếng quay xa
Lụa tơ đã ối phù sa chẳng bồi
Nương dâu ngơ ngẩn giữa trời
Rễ trơ mặt đất búp rời cành non
Lá sương rải kín lối mòn
Đường xưa rêu phủ héo hon tháng ngày
Hạ huyền trăng lặn ngàn mây
Giọt vàng ai nhỏ chia tay cuối mùa.
Hôm nay ngày nghỉ cuối tuần
Trả lờiXóaHành trang chuẩn bị vào rừng dạo chơi
Thông reo trước gió gọi mời
Tâm hồn nhẹ bổng như thời xuân xanh
Nhìn chim riú rít trên cành
Tung tăng nhảy múa làm thanh thản lòng
Gối đầu vào tựa gốc thông
Liếc nhìn tứ phía vắng không bóng người
Thả hồn vào áng mây trôi
Cùng lời tâm sự về nơi quê nhà
Hiu hiu gió mát thoảng qua
Chìm vào giất điệp người xa bên mình
Cùng ai ru khúc nhạc tình
Uyên ương hồ điệp hỉ tình bên nhau
Chớt nghe gió rít thông gào
Giậc mình thức giấc mưa xào xạt rơi
Tiếc thay mộng đẹp qua rồi
Giờ đây lủi thủi về nơi cô phòng…