Thứ Ba, 31 tháng 8, 2010

NHỮNG BƯỚC CHÂN!!!!

NHỮNG BƯỚC CHÂN!!!!



Giữa lòng " đảo " nguy nga tráng lệ
Có bước chân ai lặnng lẻ âm thầm
Con đường nào theo bước anh công nhân
Tan ca hái rau rừng phần bữa tối
Mặc cho tiếng máy thét gầm dữ dội
Anh vẫn mỉm cười mỗi buổi tăng ca
Cơm đôi khi toàn đầu cá, cổ gà
Anh vẫn hiểu mà, tha hương là thế!

Con đường nào chiều nay đón chị về
Trăm lối rẽ là trăm nghề cực nhọc
Xin đừng gọi chị là " kẻ lưu vong "
Tôi biết chị sẽ tủi lòng lắm đấy
Bởi một lẻ chị cũng đâu muốn vậy
Vì gia đình chị nhận lấy gian nan
Và chịu lỗi với VN quê mẹ

Đêm đông buồn bước chân ai lặng lẽ
Ai cất tiếng ca nghe tái tê lòng
Ầu ơi, ầu ơi.....ai hiểu thấu lòng
Con ta bỏ mặc đi trông con người
Ơi ầu........ Cha ta tám chục tuổi rồi
Mẹ ta tóc bạc bởi người ngóng ta


Vậy mà : Ba năm rồi lại ba năm
Bao giờ cho hết ba năm ta về
Để được thả hồn giữa cánh đồng quê
Thoát cảnh nô lệ, thoát nghề ÔSin
Đêm thanh vắng, cảnh vật cũng ngủ im
Tôi ngồi đây nghe tim mình thổn thức
Thương quê mẹ nghèo khó khăn chồng chất
Để nhọc nhằn theo mãi bứoc chân ai......

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét