Thứ Bảy, 7 tháng 8, 2010

Quê hương tuổi thơ tôi

Tạm khép mình khỏi cái bụi bặm, cái ồn ã xô bồ của chốn thị thành, cố tìm lại cái cảm giác thanh thản nhẹ nhàng nơi tâm hồn ở một nơi mà chỉ dành cho một mình tôi.

Chiếc xe gắn máy bon bon trên con đường quốc lộ rộng thênh thang đưa tôi về vùng ngoại ô, dấu hiệu duy nhất khiến tôi biết mình đã thoát khỏi nhịp sống hối hả của Hà Nội đó là những cánh đồng lúa xanh mướt, những đầm sen thơm mát ôm ấp và trải rộng ra trước tầm mắt.

Ảnh :Sưu tầm

Bỏ lại sau lưng tấm biển báo ‘Thành phố Hà Nội kính chào quý khách’, bỏ lại sau lưng sự bức bối, chật chội và ồn ào của công việc, của cuộc sống hàng ngày; tôi được sống lại những ký ức tuổi thơ êm đềm được nô đùa với chúng bạn giữa cái nắng chang chang của những ngày hè tháng 5. Tuổi thơ của tôi gắn liền với những gì dung dị và giản đơn nhất của vùng nông thôn Việt Nam, những điều mà tôi chỉ có thể tìm thấy ở nơi cách Hà Nội hơn chục cây số này, sự đô thị hóa quá nhanh đã vô tình phá vỡ cấu trúc truyền thống vẫn thường thấy của miền quê; đình làng, giếng nước, cây đa…những buổi trưa nắng được ngồi nghỉ dưới bóng tre xanh mát hàn huyên đôi ba câu chuyện. Thật dễ dàng để tìm ra một căn nhà hộp nằm kệnh cỡm giữa những mái ngói rêu phong phủ mờ bóng thời gian, nhưng thật là khó để trải niệm nguyên vẹn cái cảm giác ngày xưa ấy.

Tấp vào bãi cỏ bên vệ đường, tôi hít thật căng một lồng ngực cái không khí trong lành, thấy mình như được trẻ lại. Chợt thấy những gì mình đã đi qua trong cuộc sống lại là những trải niệm nho nhỏ cho quãng đường mình sắp bước tới.

Mở chiếc điện thoại vẫn mang theo bên mình, giai điệu thân thương của ca khúc ‘Quê hương tuổi thơ tôi’ vang lên giữa cái bát ngát lồng lộng của đất trời, trong lòng trào dâng một cảm xúc nghẹn ngào.

  • Theo Imuzik

Quê hương tuổi thơ tôi

Sáng tác: Từ Huy


Tôi yêu quê tôi, xanh xanh lũy tre.
Quê hương tuổi thơ đi qua đời tôi.
Đường làng quanh co, sông Thu êm đềm.
Thả diều đá bóng nắng cháy giũa đồng.
Biển trời mênh mông tôi bơi ngày ấy.
Tiếng tu hú gọi thấy nhớ biết bao.

Tôi xa quê hương, bao năm tháng qua.
Nhưng trong trái tim không bao giờ xa.
Lời mẹ ru con hiu hiu trưa hè.
Mùa lụt nước lũ bắt cá giũa đường.

Kỷ niệm yêu thương cho tôi ngày ấy,
Biết đâu tìm lại, biết đâu mà tìm.

Ngày ấy đâu rồi, ngày ấy đâu rồi?
Cho tôi tìm lại một ngày ấu thơ.
Cho tôi tìm lại, cho tôi một ngày.
Ngày ấy đâu rồi?
Cho tôi tìm lại một ngày ấu thơ.
Nhưng câu chuyện cổ, mẹ kể năm nào.
Ngày ấy đâu rồi, ngày ấy đâu rồi?
Ngày ấy đâu rồi, ngày ấy đâu rồi?

P.L

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét